“Lãng phí thời gian ư, vậy thì chưa chắc!” Ánh mắt Tô Tín lạnh lẽo, dưới sự áp bức điên cuồng của đất trời vô tận, thân hình lại một lần nữa lao đến tập sát Dương Giác sơn chủ.
“Cuồng vọng!”
Dương Giác sơn chủ lập tức nổi giận.
Gã không muốn lãng phí thời gian với Tô Tín, nhưng nếu Tô Tín cứ muốn dây dưa, gã cũng không ngại dạy dỗ tên lính mới này một phen.